Mấy bài chuyên ngành khiến Vưu Gia khổ sở không tả xiết, nhưng biết làm sao được, đành phải cắn răng mà làm. Nhìn mu bàn tay và cánh tay chi chít vết kim tiêm, nàng mếu máo than thở với Bạch Vũ Hàng: "Khuyên ai học y là trời đánh thánh vật, mình học y thì ngày nào cũng muốn về chầu trời!"
Bạch Vũ Hàng nghe xong phì cười: "Ơ kìa, nghe cũng vần phết đấy chứ!"
Vốn Vưu Gia khỏe như trâu mộng, nên bị thầy giáo để ý. Cứ mỗi lần có việc khuân vác xác chết hay làm việc nặng nhọc, y như rằng có mặt Vưu Gia.
Thầy giáo còn phán: "Cái sức này của em, đáng lẽ phải vào khoa chỉnh hình ấy, tha hồ mà phát huy, dùng đúng chỗ!"
Vưu Gia chỉ muốn gào thét: "Làm ơn nhìn thẳng vào giới tính nữ của em đi được không!"
Bốn năm đại học, sống không bằng chó lợn, nhưng dù sao cũng học được kha khá. Nếu nói có gì tiếc nuối trong mấy năm này, thì chính là chưa "ăn" được Bạch Vũ Hàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play