Khi Vưu Gia lớn dần, kiến thức học được ngày càng nhiều, nàng càng cảm thấy cái đầu mình không đủ dùng.
"Đây là cái gì vậy trời?" Hết máy móc lại đến cơ giáp. Nàng chẳng hiểu gì, cũng chẳng buồn quan tâm. Cũng may bên cạnh nàng luôn có những "đồng bọn học tra" từ hồi còn ở trường mầm non, nên cũng đỡ cô đơn.
Tiểu Trư Kỳ Kỳ cũng lên tiếng: "Tớ sau này còn phải về nhà kế thừa gia nghiệp, học hành không quan trọng đâu."
Vưu Gia tò mò hỏi: "Nhà cậu làm gì thế?"
"Nuôi Cô Lỗ Thú. Có mấy ngàn vạn con đấy!"
Vưu Gia cạn lời: ".........." Hóa ra mình bị "trang bức" rồi à?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT