Cuối cùng, Sở Niên Tích vẫn kiên quyết từ chối biểu diễn. Vưu Gia bĩu môi, tỏ vẻ bất mãn ra mặt, nhưng thực ra cô nàng cũng chẳng thèm khát gì. Có thời gian rảnh, tự mình "sờ" mình còn hơn, hoặc không thì "nhuộm" luôn một thân đen trắng cho nó máu.
Lai Phúc vội vàng lên tiếng: "Gia tỷ nể mặt cậu đấy! Tôi ra lệnh cho cậu, cho Gia tỷ "sờ" ngay!"
Sở Niên Tích ngẩng đầu lên, nhíu mày nhìn Lai Phúc: "Cậu từ cái núi nào chui ra vậy?"
Lai Phúc vênh váo đáp: "Hỏa Diệm Sơn! Bảo sao hỏa khí đặc biệt lớn."
Trong lòng Sở Niên Tích thầm nghĩ, nếu không có tiết mục gì hay ho, Lai Phúc căn bản không xứng nói chuyện với cô. Giờ cô là một con gấu trúc nhỏ mang trong mình sức mạnh bạo lực ngầm đấy!
Sở Niên Tích vẫn chỉ im lặng ngồi trên ghế, cúi đầu nhìn chiếc quang não của mình. Vưu Gia tò mò, liền nhích lại gần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT