Người đại diện Trần Phóng xuất hiện, chẳng nói chẳng rằng, chỉ lẳng lặng đứng chắn lối đi, thái độ kiên quyết như thể: "Muốn đi ư? Bước qua xác tôi trước đã!"
Vưu Gia đâu dám manh động, chỉ biết tội nghiệp nhìn em trai, nhỏ giọng dỗ dành: "Mấy hôm nữa em được nghỉ, chúng ta lén trốn đi."
Trần Phóng lạnh lùng đáp: "Tôi nghe thấy cả rồi. Kỳ nghỉ của Vưu Dương tôi đã có sắp xếp. Tôi định đưa cậu ấy ra nước ngoài xem vài buổi diễn, còn có mấy buổi hòa nhạc nữa."
Vưu Dương nghe xong òa khóc nức nở.
Sớm biết thế này, cậu đã đi thi công chức cho xong! Đời nghệ sĩ khổ quá mà!
Vưu Gia âm thầm chuồn êm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT