Mang theo ý định đó, mẹ Vưu dốc hết của nả làm một bữa thịnh soạn, ngay cả món bún thịt mà Vưu Gia hằng mong ước cũng có.
Vưu Gia không vui ra mặt: "Mẹ, không phải mẹ bảo để dành lúc con được nghỉ sẽ làm hẳn một bát to cho con ăn đã đời sao? Con mặc kệ, mẹ phải chừa cho con một nửa, để con tự mình ăn cho sướng miệng."
"Xéo đi bưng đồ ăn! Để khách đến rồi mà còn lảng vảng ở đây, ăn đòn bây giờ. Chẳng có chút ý tứ gì cả!"
"Hừ!"
Lai Phúc (trong lòng): "Dám vứt đống đồ ăn này đi xem nào, ta kính ngươi là anh hùng!"
Vưu Gia "........." (Thoạt nhìn ta vô dụng đến thế sao?)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play