Vừa làm việc, Vưu Gia vừa lẩm bẩm than thở: "Số mình khổ thật! Lại trở về cái thời đại này, ăn chẳng dám ăn, mặc chẳng dám mặc, phải khép nép sống. Trời ơi, sao mà khó khăn quá vậy..."
Lai Phúc an ủi: "Gia Gia, hiện tại vận mệnh của cô còn coi là may mắn lắm đó!"
Vưu Gia bĩu môi: "Cậu coi tôi là người dễ rung động vậy hả?"
Lai Phúc quyết định không bàn chuyện nhân sinh với cô nữa, "Đã cho cô thêm "bàn tay vàng" rồi còn gì. Tôi cũng hết tích phân rồi, vì đánh nhau mà bị hệ thống chính phạt, mất sạch vốn liếng."
Vưu Gia cạn lời: "..." Đúng là đồ vô dụng!
Lần này "bàn tay vàng" được chuyển đến là "da như ngưng chi", còn được tặng kèm "mỹ vị gia thành".
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT