Vưu Mộng tiêu tiền không biết trời đất, mẹ Vưu cũng nhắc nhở bố Vưu mấy lần, nhưng ông ấy chẳng để tâm. Dù sao, người nghèo mới phất lên thì ai chả muốn xả láng một thời gian, ông tặc lưỡi, "Rồi từ từ nó khác."
Vưu Lỗi cười khẩy trong bụng. Rồi từ từ khác á? Không có đâu!
Khi rau dưa trong vườn bắt đầu chín, bố Vưu hớn hở khoe khoang, đòi đi theo phụ giúp. Đúng lúc ấy, Vưu Gia bảo muốn gửi biếu ít rau quả lên thành phố cho bố mẹ và ông bà nội. Mẹ Vưu nghe vậy, cũng xung phong đi cùng, vừa mừng vì con gái không quên cội nguồn, vừa chạnh lòng nghĩ đến Vưu Mộng.
"Là tại mình không biết dạy con..." bà thở dài.
Đến khi hai vợ chồng ra đến vườn, nhìn mớ rau dưa xanh tốt mơn mởn, cả hai đều á khẩu. Dưa chuột có hoa, có gai thì ai chả từng thấy, nhưng cái loại xanh lè mà gai tua tủa như xương rồng bà này thì đúng là lạ!
Tất cả rau quả vẫn dáng vẻ ấy, nhưng sao cứ thấy khác thường. Cứ như là chúng đang vênh mặt lên, thách thức: "Đố ai dám động vào ông!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play