Vưu Gia bỗng dưng cảm thấy hơi thở của người đàn ông kia mạnh mẽ hơn rất nhiều, nhưng hiện tại có một chuyện cấp bách cần giải quyết.
Đó chính là cô đang đói bụng.
Nhưng ở đây chẳng có gì cả, đến cọng cỏ cũng không. Đừng nói là đồ ăn. Cô lén liếc nhìn người đàn ông, để chắc chắn mình không nằm trong thực đơn của cái gã kỳ quái này.
Vưu Gia lại dời ánh mắt, tiến sát đến trước mặt hắn, nịnh nọt nói: "Anh khi nào thì ăn cơm? Cho tôi xin một miếng với! Tôi ăn ít lắm đó, lại dễ nuôi, lại không bám người, lại còn có thể giải khuây."
Người đàn ông lúc này lại có phản ứng, ném cho Vưu Gia một vật đen sì. Sau đó lại quay mặt đi, không nhìn cô nữa.
Quả? Chắc là quả rồi!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT