Vưu Gia vốn lười biếng, Trương Lily lại chẳng muốn động tay chân. Thế là, Vưu Gia cứ thế mà gọi ầm ĩ, réo Trương Lily hết bữa này đến bữa khác. Mọi người xung quanh đều đổ dồn ánh mắt tò mò, tự hỏi cái cô Trương Lily này là ai mà được Vưu Gia "chăm sóc" đặc biệt đến vậy.
Cuối cùng, Trương Lily chẳng dám rời khỏi tầm mắt Vưu Gia nửa bước.
Vưu Gia cười khẩy, "Thế này mới ngoan chứ! Đừng có mà đi lạc đấy, không thì tôi lại phải chạy sang lều của đội trưởng réo người về đấy. Tôi thì chẳng sao, ai biết cô thì thế nào ~"
Trương Lily chỉ vừa nghe đến "đội trưởng" thôi, còn chưa kịp nghe tên, đã sợ xanh mặt. Từ đó, cô ta không dám lười biếng trốn việc nữa, nhưng trong lòng thì căm hận Vưu Gia thấu xương.
Vưu Gia cũng chẳng thèm để ý. Kẻ ghét cô nhiều như lá rụng mùa thu, cô có hơi đâu mà đi lo từng người một, đúng là tội nợ!
Thời điểm định mệnh mà nguyên chủ phải bỏ mạng cũng sắp đến, đồng nghĩa với việc thú triều sắp ập đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play