Trân Châu lặn lội đến kinh thành, tìm đến địa điểm Vưu Gia bày quán, nhưng chẳng thấy một bóng người. Chuyện gì thế này? Sau khi hỏi thăm, nàng mới biết Vưu Gia chỉ bày bán mỗi buổi trưa, rồi lại thu dọn về nhà.
Không bỏ cuộc, Trân Châu cẩn thận dò la địa chỉ nhà Vưu Gia, rồi tìm đến tận cửa.
Vưu Gia mở cửa, thấy Trân Châu thì tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn: "Ngươi tốt nhất là có chuyện gì đó, ta vừa mới định đi ngủ."
Trân Châu dịu dàng cười nói: "Có thể cho ta vào nhà nói chuyện được không? Ta đang có nỗi khổ trong lòng."
"Không thể. Ngươi có nỗi khổ thì ra bờ sông mà trút! Chắc chỉ có nó mới không chê ngươi thôi."
Trân Châu cứng họng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play