Trân Châu vẫn luôn rình rập cơ hội, tính toán sẽ vô tình chạm mặt người kia ở thành. Nhưng người nhà một mực ngăn cản, lo sợ nàng một khi vào thành sẽ không trở về, hoặc là tiêu xài hoang phí hết bạc.
Họ cứ khăng khăng đòi nàng đem tiền riêng ra đưa cho gia đình, nhưng Trân Châu đâu có ngốc. Đương nhiên là nàng từ chối thẳng thừng.
Ai ngờ, người nhà thay đổi thái độ chóng mặt, từ hiền lành bỗng trở nên chua ngoa, lời nào cũng nói ra được. Đặc biệt là chị dâu, thực sự coi nàng như cái gai trong mắt.
Mẹ nàng cũng chẳng bênh vực gì, còn khuyên nàng nên giúp đỡ gia đình, đó là việc nên làm. Một thân con gái, giữ tiền trong tay có ích gì, chẳng phải sau này cũng phải đem về nhà chồng thôi.
Trân Châu tức muốn chửi ầm lên, nhưng nàng không dám. Nàng biết mình không đủ sức phản kháng, chỉ im lặng nghe, còn bạc thì đừng hòng mơ tưởng.
Quầy hàng của Vưu Gia hôm nay đông khách lạ thường, vì sáng nay cô lười biếng không muốn dậy, chỉ bán mỗi buổi trưa, chiều thì nghỉ. Việc này ảnh hưởng không nhỏ đến những quầy hàng khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play