Tối đến, Cận Phi Phàm đã nấu cơm xong xuôi. Nhìn cảnh sát trưởng lại được ăn đồ ăn mèo cao cấp, Vưu Gia bĩu môi: "Dựa vào cái gì tôi phải ăn bốn món mà không có miếng thịt nào, còn cảnh sát trưởng thì được ăn ngon như vậy?"
Nghe vậy, cảnh sát trưởng vểnh tai lên, ra sức bảo vệ bát ăn của mình. Mấy món này ngon thật đấy, nhưng đâu phải lúc nào cũng được ăn, không thể chia sẻ cho cái đứa "xấu tính" này được!
Cận Phi Phàm thầm nghĩ: "Hình như oán khí của cô nàng này hơi nặng rồi đấy."
Vưu Gia ăn liền hai bát cơm, no đến ợ cả hơi, mới nói: "Tiểu thanh mai của anh đang tìm anh đấy, còn muốn moi tin tức của tôi miễn phí nữa chứ. Thật là chẳng ra gì!"
Cận Phi Phàm nhìn Vưu Gia, hỏi: "Cô không để ý sao?"
"Không trả tiền thì ai mà không để ý? Tôi để ý chết đi được!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT