Tuy nhiên, muốn làm ầm ĩ trong phủ Tấn Vương đâu phải chuyện đơn giản. Vưu Gia đành lùi một bước, "Không trồng trọt được thì ta trồng chậu hoa. Trồng thật nhiều vào! Ai dám ngăn cản ta xem." Cô hạ quyết tâm.
Tấn Vương nghe tin, chỉ phẩy tay: "Tùy nó. Chuyện nhỏ không cần để ý."
Vưu Gia cứ thế sống đến tuổi mười sáu, vẫn là một tiểu khuê nữ như hoa như ngọc. Đàn ông chẳng ai thèm ngó tới, coi như cô không tồn tại. Cô cũng chẳng để tâm, chỉ lo ăn với uống.
Những chậu dâu tây, anh đào, quả hồng đều lớn tươi tốt. Cô còn khéo léo uốn tỉa thành cây lùn, vừa đẹp mắt lại có quả ăn, đúng là nhất cử lưỡng tiện.
Còn có cả mấy luống rau dưa, bốn mùa đều cho thu hoạch. Mùa đông, muốn ăn gì, Vưu Gia sai Thúy Phỉ mang đồ ăn tự chuẩn bị đến ngự trù nhờ chế biến.
Đôi khi, ngự trù còn nài nỉ đổi chác một ít, bảo là muốn dâng lên cho Vương gia nếm thử của lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play