Nếu Vưu Gia mà biết, nhất định sẽ cãi lại, bảo đảm là chuyện bịa đặt. Rõ ràng nàng là "đại trí giả ngu" chứ bộ! Đúng, chính là vậy đó. Nàng có làm bếp núc mệt bở hơi tai đâu, chỉ là điểm nhiều món một chút thôi mà.
Ngự trù thì chỉ biết khóc không ra nước mắt. Tấn Vương đã dặn dò, phải nghe lời nàng.
Nhưng ai ngờ đâu, lần này đến lại có một cái "thùng cơm" chính hiệu. Ngày ba bữa sáng tạo món ăn mới, lại còn phải chuẩn bị thêm điểm tâm ngọt tráng miệng sau bữa, rồi cả bữa khuya thêm cơm nữa chứ. Thỉnh thoảng hứng lên lại tự chế mấy món ăn vặt.
Bận tối tăm mặt mũi, gầy rộc cả người đi.
Cái vị này đâu phải đến dò la tin tức, mà là đến ám sát mình thì có. Thủ đoạn thì mềm dẻo thật đấy, nhưng mà... ác ma!
Cứ thế, Vưu Gia sống sung sướng ba năm trời, ngay cả mặt Tấn Vương cũng chưa từng thấy qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT