Càng lớn, Vưu Gia càng xinh đẹp động lòng người. Mẹ Vưu lo lắng, chẳng dám cho con gái ra khỏi nhà. Vưu Gia cũng ngoan ngoãn nghe lời, dù sao bên ngoài cũng chẳng có gì thú vị.
Các anh trai thi cử hai năm, cuối cùng cũng "vớt" được cái danh Tú Tài. Còn Cử Nhân thì chắc phải chờ thêm vài năm nữa. Vưu Gia mười hai tuổi, các anh cũng mười bảy mười tám cả rồi, đến tuổi phải tính chuyện vợ con thôi.
Có mối nào phù hợp thì phải định sớm. Anh cả được thầy đồ chấm, coi như con rể mà bồi dưỡng. Mẹ Vưu không nghĩ ngợi gì mà gật đầu ngay. Anh hai được sư phụ dạy thêu thùa của Vưu Gia để ý tới, con gái nhà người ta cũng vừa đúng tuổi. Trùng hợp thay, cả hai cô đều là bạn học thêu thùa với Vưu Gia, nhân phẩm lại càng không phải bàn.
Thế là hai anh trai cuối cùng cũng có người "rước". Nhưng chuyện hôn sự của Vưu Gia lại thành bài toán khó. Cao không với tới, thấp thì không đành. Vưu Gia thì chẳng sốt ruột, cùng lắm thì tự lo cho mình. Cô có đầy đủ bản lĩnh, chẳng sợ gì cả.
Vưu Phượng mấy năm nay hút khí vận của người nhà, khiến gia cảnh ngày càng sa sút. Còn ả thì sống những ngày hô mưa gọi gió. Thừa dịp hệ thống nâng cấp, Vưu Phượng lại đổi "con mồi" mới. Lần này là gã quý nhân trước kia đã để mắt đến ả. Có lẽ vì hút quá mạnh, khiến gã quý nhân kia tán gia bại sản.
Vưu Gia cau mày nghe Lai Phúc kể chuyện "bát quái". Lai Phúc lại nói: "Gia Gia, cô đừng thấy họ đáng thương. Cái gã quý nhân kia cũng chẳng phải người tốt lành gì. Cho vay nặng lãi, mở sòng bạc, ép lương dân làm kỹ nữ, không chuyện ác nào không làm!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT