Xong rồi, anh nói: "Anh chẳng vui chút nào. Em không mua cho anh mì trộn, anh thấy em không quan tâm anh. Anh gọi cho em, em cũng chẳng để ý đến anh. Em giống như không còn yêu anh nữa… Nhưng mà em vừa đắp chăn cho anh, nên anh tha thứ cho em."
Thương Lục ôm Khương Diêm, lải nhải không ngừng.
Nghe xong, Khương Diêm vỗ vỗ vai anh: "Không ngờ tâm tư anh lại tinh tế như vậy. Em mệt lắm, ông ta giao cho em bao nhiêu việc, nên em chẳng buồn nói chuyện."
"Vậy em qua công ty anh làm đi. Chức vụ là phu nhân tổng tài, chỉ cần ngồi đó làm đẹp cho anh ngắm là được." Thương Lục nói.
"Anh nuôi em à?" Giọng Khương Diêm đã hơi mệt, xen chút buồn ngủ. "Nhưng em không thể để anh nuôi. Nếu dựa vào anh, thành bà chủ ăn bám, thì sau này sẽ mất hết khả năng tự lập, chỉ biết sống nhờ anh."
Thương Lục im lặng một lúc, thấy cũng có lý. Chỉ là dù chuyện như cô nói có xảy ra, anh vẫn không vui.
Một lúc lâu sau, vị tổng tài trẻ không nhịn được ôm vợ vào lòng: "Vậy em mau kiếm tiền đi, sau này em nuôi anh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT