Khương Diêm thuận miệng đáp: "Hai ngày nữa."
Đi tới cửa, cô bỗng nhận ra Phó Nghiên không đi cùng. Quay đầu lại thì thấy anh đang nhặt cái giỏ nhỏ bị rơi. Anh sải mấy bước tới gần, đưa giỏ cho cô, khóe môi mỉm cười, đôi mắt đào hoa sâu thẳm như ẩn chứa chút gì đó.
Khương Diêm thoáng ngạc nhiên nhận ra — đó là ánh mắt khích lệ. Bộ dạng này của anh có chút khác với dáng vẻ công tử kiêu ngạo trên mạng. Cô hơi muốn bật cười. Vì thế, cô thật sự mỉm cười nói: "Cảm ơn anh."
Câu cảm ơn vốn chỉ là lời khách sáo, nhưng Phó Nghiên lại không bỏ lỡ cơ hội, nhướng mày: "Vậy cùng nhau ăn một bữa nhé, anh mời em."
Ngữ khí của anh như kiểu mấy cậu con nhà giàu trêu ghẹo gái đẹp ven đường, vẫn giữ nguyên chút màu sắc tự vệ quen thuộc. Nhưng trong mắt anh lại là sự chờ đợi nghiêm túc.
Khương Diêm không rõ cảm giác của mình về anh. Đối tượng nhiệm vụ? Người yêu trên mạng lâu năm? Dù cố giữ lòng không rung động, nhưng sau từng ấy thời gian trò chuyện, những lời ngọt ngào của anh cũng chẳng phải không có tác dụng.
Cô thậm chí còn quen với việc anh gọi mình là "vợ" — vì trong lúc livestream anh vẫn hay gọi vậy. Chỉ là vừa nãy, do lần đầu gặp mặt ngoài đời mà nghe xưng hô đó nên cô mới cảnh giác một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play