Tuy không biết lời cô bạn gái nhỏ nói có thành sự thật hay không, nhưng Giang Trì đã nói thì nhất định sẽ làm.
Hai người thuê du thuyền riêng, đi chơi ở một hòn đảo nhỏ suốt nửa tháng. Cho đến khi Khương Diêm ăn hải sản phát ngán, hai người da bị nắng táp đen sạm mới chịu quay về.
Trong thời gian đó, Giang Trì gọi vô số cuộc điện thoại cho mẹ, kiên nhẫn thuyết phục để bà thôi nghĩ anh là kẻ buôn người.
Vì cả hai vốn có làn da trắng nên khi bị rám nắng, sự thay đổi trông rất rõ ràng.
Vừa gặp mặt, mẹ Giang Trì bị sốc, chưa kịp thở đã vội kéo Khương Diêm đi tìm y tá, đau lòng dặn đi dặn lại: "Sao không nhớ bôi kem chống nắng hả con? Con gái da mỏng lắm, để bị cháy nắng là không tốt đâu…"
Còn Giang Trì thì bị mẹ chê thẳng: "Mẹ không đẻ ra cái thằng lem luốc thế này."
Chỉ là bị rám nắng thôi mà bị nói như ăn mày, Giang Trì cạn lời. Nghĩ bà lâu lắm mới chịu nói chuyện với mình nên anh cũng không chấp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT