Nguyễn Tê ra mở cửa, người đứng chắn ngay lối vào nhỏ hẹp, không để lộ cảnh tượng bên trong.
Hoàng Nhã Tâm nhìn cô gái trước mặt, chỉ mới mấy ngày mà thần sắc đã tươi tắn hẳn ra, không khỏi nghiến răng căm hận. Cô ta mặc bộ quần áo sạch sẽ, vốn đã xinh đẹp, giờ trông càng khỏe mạnh, da dẻ hồng hào. Hoàng Nhã Tâm cố nén cơn phẫn uất và ghen tị trong lòng, nở một nụ cười thân thiện:
"Tần Tịch, thật không ngờ cậu còn sống, tớ mừng cho cậu lắm!"
Cô ta rất khôn ngoan, dù ngay từ đầu đã không ưa Tần Tịch, nhưng chưa bao giờ để lộ ra nửa phần ghét bỏ. Trước đây, Tần Tịch còn khá ỷ lại vào cô ta.
Nguyễn Tê hờ hững liếc nhìn Hoàng Nhã Tâm, ánh mắt lướt qua vết đỏ khả nghi lộ ra trên cổ người phụ nữ. Quần áo trên người cô ta thì vừa bẩn vừa rách, đúng là tả tơi như áo rách quần manh.
Hoàng Nhã Tâm cười khanh khách: "Tịch Tịch, tớ vào nhà cậu ngồi một lát được không? Tớ nhớ cậu quá!" Cô ta lộ vẻ ủy khuất, đáng thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT