Buổi sáng, tiết trời lạnh buốt khiến Nguyễn Tê tỉnh giấc, cô dụi dụi mắt. Có lẽ do hôm qua đã giao chiến với đám tang thi cấp thấp kia, Nguyễn Tê cảm thấy toàn thân đau nhức, sức lực như cạn kiệt. Dù sao thì hiện giờ cô cũng chỉ là một người thường không có dị năng.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, nếu cô không thể thức tỉnh dị năng, e rằng những ngày tới sẽ rất khó khăn. Liệu cô có thể thuận lợi đến được căn cứ an toàn hay không vẫn còn là một dấu hỏi lớn.
Nguyễn Tê xoa xoa cái cổ mỏi nhừ, đứng dậy khỏi nền đất lạnh lẽo. Khi nhìn thấy thiếu niên nằm bên cạnh, cô suýt chút nữa thì ngã nhào. Cô vừa kinh ngạc, vừa ngơ ngác, hoàn toàn không hiểu chuyện gì.
"Tiểu Mảnh Vỡ" chạy tới đây từ khi nào vậy?
Hôm qua cô ngủ say đến thế sao? Đến cả việc "Tiểu Mảnh Vỡ" chạy tới cũng không hay biết. Nếu đó là một con tang thi khác, có lẽ cô đã mất mạng rồi.
Nguyễn Tê ngồi xổm xuống bên cạnh thiếu niên, tỉ mỉ ngắm nhìn cậu. Làn da trắng bệch, dưới ánh sáng gần như trong suốt, nhưng lại lờ mờ những đường mạch máu xanh biếc, tựa như thủy tinh dễ vỡ, phản chiếu những sắc thái khác. Đôi môi lại đỏ thắm như son, hình dáng xinh xắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT