Nguyễn Tê ngồi cùng Khương Từ trên chiếc ghế đá một lát, nghe thấy tiếng chuông tan học vang lên, cô đưa tay nhìn đồng hồ.
Thời gian chưa muộn lắm, đợi học sinh tan hết, họ có thể về nhà. Tuy rằng cậu bạn bên cạnh đang say khướt, lại vô cùng ngoan ngoãn, nhưng nếu gặp phải thầy cô nào đó hỏi han, cậu rất dễ lỡ lời, tốt nhất vẫn nên tránh đi cho an toàn. Hơn nữa, trên người Nguyễn Tê vẫn còn vương chút hơi men, nhân lúc này tranh thủ thời gian cho mùi rượu bay hết, bằng không về nhà khó ăn nói với người lớn.
Khương Từ cúi gằm mặt, lặng lẽ nhìn những hoa văn kỳ lạ trên mặt bàn đá, không biết đang nghĩ gì. Khác với vẻ lạnh lùng, tĩnh lặng thường ngày, lúc này Khương Từ ngoan ngoãn và nghe lời, đến cả mái tóc cũng mềm mại hơn.
Nguyễn Tê khẽ giật ống tay áo cậu, Khương Từ chậm rãi ngước mắt lên nhìn.
Đôi mắt đẹp đã ngập nước, đuôi mắt ửng hồng, khuôn mặt vẫn trắng nõn tinh xảo, thần sắc bình tĩnh, chỉ có vành tai là đỏ bừng không tả xiết.
Nguyễn Tê chớp mắt, đưa tay sờ vành tai cậu, nhỏ giọng lẩm bẩm:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play