Chuyện Callister và Ibera bại lộ, hành vi vô liêm sỉ của chúng hoàn toàn chọc giận Vương hậu. Nàng nâng niu, che chở công chúa Elyse như bảo bối trong lòng, làm sao có thể để con bé chịu đựng sự sỉ nhục này?

Chuyện này không có đường sống cho Callister biện giải. Vương hậu và Quốc vương tuyệt đối sẽ không cho phép Elyse phải chịu ấm ức như vậy. Tuy nhiên, những lời đồn đại này không thể để dân chúng biết được, dù sao thì đây cũng là chuyện làm tổn hại đến thể diện hoàng gia.

Vương hậu suy nghĩ một lát rồi hạ quyết định: "Chúng ta sẽ công bố với dân chúng rằng, người mà Callister vương tử cứu về từ trước là Ibera, chứ không phải Elyse."

Nàng dừng một chút, lạnh nhạt nói tiếp: "Còn chuyện hôn sự của Ibera và Callister vương tử, cứ để hai người tự quyết định đi."

Dám sỉ nhục Elyse của bà, đừng mong vương quốc Daulle đối xử khách khí với chúng.

Callister vội vàng cứu vãn tình thế: "Vương hậu, đây chỉ là hiểu lầm thôi! Giữa ta và Ibera không hề có gì xảy ra cả!"

Nếu thật sự bị hủy hôn với Elyse, bao nhiêu nỗ lực trước kia của hắn chẳng phải đổ sông đổ biển? Hắn còn lấy gì để đấu với đại vương tử đây?

Vương hậu lập tức lạnh mặt, sắc mặt càng thêm khó coi: "Sỉ nhục Elyse còn chưa đủ, ngươi còn muốn khinh nhục cả Ibera sao?!"

Lúc trước bà thật sự đã nhìn lầm người! Một kẻ không có trách nhiệm, không có đảm đương như vậy, sao xứng với Elyse của bà?

Callister á khẩu không trả lời được, hắn chỉ còn cách cầu xin Quốc vương, người nãy giờ vẫn im lặng: "Thưa Quốc vương, xin ngài nghe ta giải thích!"

Quốc vương lộ vẻ phức tạp, lơ đãng ngước mắt nhìn hắn: "Callister vương tử, trước khi nói chuyện đó, ngươi giải thích cho ta về chuyện mãnh thú phát cuồng ở trường săn lúc trước đi."

Ban đầu, ông điều tra chuyện này không hề tìm thấy dấu vết của Callister, nhưng khi đổi hướng, điều tra về gián điệp ẩn náu trong Daulle thì lại phát hiện ra manh mối kỳ lạ.

Callister từ đầu đã mang mục đích riêng khi đến Daulle, hắn không muốn Elyse, mà là muốn địa vị và tài sản của cả vương quốc Daulle.

Callister sững sờ, sắc mặt trắng bệch trong nháy mắt.

Quốc vương đã điều tra rõ mọi chuyện, hắn còn gì để giải thích nữa đây?

Vì chuyện này, Vương hậu phẫn nộ và đau lòng, cả đêm không ngủ được, sáng hôm sau liền đi tìm Elyse.

Dù Elyse có thích Callister hay không, đây cũng là một sự sỉ nhục đối với con bé, thân là công chúa. Bà muốn nói cho Elyse biết mọi chuyện, và phải an ủi con bé thật tốt.

Nhưng khi đến cung điện mới phát hiện Elyse không có ở đó, đám thị nữ lại lảng tránh ánh mắt bà, rõ ràng là đang giấu giếm chuyện gì.

Vương hậu lạnh mặt: "Công chúa đâu?"

Bọn thị nữ không dám giấu giếm, chỉ có thể dẫn bà đến thiên điện.

Nguyễn Tê nghe thấy tiếng động, liền mở cửa ra trước khi Vương hậu kịp bước vào.

Cô có chút chột dạ: "Mẫu hậu."

Vương hậu: "......"

Dạo gần đây bà phải chịu quá nhiều kinh hãi rồi.

Nhìn bộ váy áo xộc xệch của tiểu công chúa, còn có những vết đỏ ửng trên cổ, Vương hậu còn gì mà không hiểu.

Nhất thời bà không biết phải phản ứng thế nào, chỉ khẽ gõ ngón tay lên trán Nguyễn Tê: "Hồ đồ quá!"

Sao có thể mơ màng hồ đồ mà trao thân cho người ta như vậy chứ?

Nguyễn Tê xoa xoa trán, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Con thấy con vẫn còn rất tỉnh táo mà."

Nhân lúc có cơ hội gặm nhấm đậu hũ của đồ đệ nhiều một chút, cũng coi như không uổng công chuyến này.

Vương hậu thở dài, xoay người rời đi: "Dẫn hắn đến gặp ta."

Đi được một đoạn, Vương hậu quay đầu lại nhìn, liền có chút ngây người.

Mái tóc dài màu bạc rối tung trên vai, thiếu niên rũ hàng mi dài tuyệt đẹp xuống, hàng mi dài chứa đựng ánh sáng nhạt, ngón tay thon dài nhẹ nhàng nắm lấy mắt cá chân của tiểu công chúa, phủi đi lớp bụi mỏng bám trên đó.

Không biết có phải do Vương hậu hoa mắt hay không, bà dường như thấy được một chiếc sừng nhỏ nhô ra giữa mái tóc bạc.

Bà lắc lắc đầu, tự nhủ chắc là mình nhìn nhầm rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play