Nguyễn Tê rửa mặt xong xuôi, kiên nhẫn chờ Cố Phi. Trong cái doanh trại tồi tàn này, cô nàng vẫn không quên tô điểm cho mình chút phấn son.
Nguyễn Tê bật cười: "Cậu định kiếm một anh người yêu ở đây đấy à? Còn chăm chút trang điểm ghê."
Cố Phi đang kẻ lông mày, nghe vậy liền bĩu môi: "Liên quan gì đến người yêu! Vừa nãy cậu không thấy con nhỏ Lạc Tích kia hả? Nó trang điểm như yêu tinh ấy, so với nó thì chúng ta chẳng khác nào rau cải luộc."
Nguyễn Tê bỗng nghĩ vẩn vơ, liếm môi: "Nghe nói cơm ở quân đội toàn rau cải thôi mà."
Cố Phi giật mình, tay run lên, cũng bị Nguyễn Tê làm lệch mạch suy nghĩ: "Không phải chứ, thế thì thảm quá!"
Nguyễn Tê cũng thở dài. Cô vốn không thích ăn cải thìa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT