So về làn da non mịn, trắng trẻo, trong toàn bộ doanh trại này chẳng ai sánh được Giang Thố. Nhưng mà, Giang Thố là đại lão, ai dám đem chuyện đó ra mà bàn tán gì.
Trương Thịnh lắc đầu quầy quậy: “Sao mà giống được! Tao nói cho mày nghe, con bé kia…”
Anh ta giơ cổ tay mình lên, khoa tay múa chân trước mặt Diệp Húc: “Cái cánh tay bé tí của nó, chắc chưa bằng một phần ba của tao!”
Có vẻ quá gầy gò thì phải.
Đứng thẳng tắp nãy giờ, Giang Thố khẽ nâng mắt, đôi con ngươi xinh đẹp dưới ánh nắng khẽ nheo lại. Vẻ lãnh đạm, trầm tĩnh thường ngày tan đi, lộ ra vài phần lười nhác, tùy ý. Khí chất lạnh lùng của người quân nhân trẻ tuổi lại mang theo chút sắc bén đầy ẩn ý.
Không hiểu sao, anh chợt nhớ tới cái đầu nhỏ xù xù trốn trong xe khi nãy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play