Vương hậu tìm Elyse là để thông báo một việc.

"Elyse này, ta cùng phụ vương con đã bàn bạc xong, quyết định cho vương tử Callister ở lại thiên điện trong cung điện của con."

Chủ yếu là để hai đứa có cơ hội bồi dưỡng tình cảm, hơn nữa thằng bé kia còn không biết đến khi nào mới có thể rời đi. Có Callister ở bên cạnh để ý, Elyse con cũng sẽ bớt tùy hứng hơn.

Để giữ gìn danh dự và cuộc hôn ước của Elyse, vương hậu thật sự là lo đến phát rầu.

Nguyễn Tê phản ứng đầu tiên là không đồng ý.

Ansel còn ở thiên điện của nàng, nếu Callister động tâm tư xấu, ức hiếp cậu thì sao?

Nhưng vương hậu nhìn nàng bằng đôi mắt màu hổ phách, trong đó là sự quan tâm và lo lắng rõ ràng.

Nếu Nguyễn Tê lại tùy hứng từ chối bà, vương hậu sợ là sẽ ngày đêm lo lắng, đến ngủ ngon cũng không được.

Nguyễn Tê mím môi, có chút bất đắc dĩ.

"Dạ, được ạ."

Nàng sẽ nhất định bảo vệ Ansel thật tốt.

Vương hậu hành động rất nhanh, gần như ngay lập tức đã sắp xếp ổn thỏa cho vương tử Callister.

Callister vốn đã có ý định bồi dưỡng tình cảm với Elyse, rất hài lòng với sự sắp xếp này của vương hậu, tính toán sẽ thể hiện hết mị lực của mình trước mặt công chúa Elyse.

Chỉ là điều khiến hắn để ý chính là, thằng nhóc sở hữu sức mạnh kỳ quái, phá hỏng chuyện tốt của hắn cũng đang ở trong cung điện của Elyse.

Callister nheo mắt, tính toán đi gặp thiếu niên kia một phen.

Quốc vương tuy vẫn đang điều tra vụ việc ở khu săn bắn, nhưng hắn đã sớm cài người vào Daulle quốc, sẽ xử lý mọi chuyện thật sạch sẽ. Vì vậy Callister không lo lắng quốc vương sẽ điều tra ra chuyện gì bất lợi cho mình.

Hắn muốn chuyên tâm đối phó với công chúa Elyse, để tránh đêm dài lắm mộng, cần phải sớm kết thúc mọi chuyện.

Mà bên này, các thị nữ được Nguyễn Tê phân phó, không dám vào quấy rầy Ansel, chỉ có thể đứng lặng lẽ bên ngoài cửa.

Nghe thấy bên trong truyền ra tiếng động nhỏ, các thị nữ mới cẩn thận đẩy cửa vào.

Một thiếu niên với gương mặt tinh xảo đang ôm chăn, ngồi lặng lẽ trên giường. Có lẽ vì mới tỉnh ngủ, đôi mắt tròn màu xanh thẳm hơi ươn ướt, mái tóc dài màu bạc trắng mềm mại xõa trên vai, xinh đẹp như một tiểu vương tử từ tòa tháp ngà bước ra.

Ở góc khuất mà các thị nữ không nhìn thấy, đôi sừng rồng trắng ngần khẽ lộ ra giữa mái tóc bạc, Ansel nhẹ nhàng lắc đầu.

Các thị nữ vô thức hạ thấp giọng, cúi mắt, tránh đi vẻ đẹp chói lóa ấy.

"Công chúa Elyse đã dặn dò, mời ngài dời bước đến thiên điện."

Cung điện của tiểu công chúa Elyse được trang trí bằng châu báu và ngọc thạch tinh xảo, mọi nơi đều toát lên vẻ hoa lệ, ánh mắt Ansel dừng lại trên một bình hoa tinh mỹ, giọng nói chậm rãi.

"Nàng đi đâu rồi?"

Thị nữ nhỏ giọng đáp: "Tiểu công chúa được vương hậu gọi đi ạ."

Ansel chớp mắt, chậm rãi đáp một tiếng, giơ tay khoác áo choàng lên người, che đi đôi sừng rồng nhỏ lộ ra giữa mái tóc bạc.

Thiếu niên bước xuống giường, chiếc áo bào dài màu bạc uốn lượn trên nền đất, mang sắc ngọc nhợt nhạt. Ánh nắng bên ngoài chiếu vào, rọi sáng nửa khuôn mặt nghiêng của thiếu niên, đường nét xinh đẹp trong ánh sáng trở nên thanh tú đến lạ thường, là một vẻ đẹp được chạm khắc tinh xảo.

Khi Ansel đi theo thị nữ đến thiên điện, cậu thấy Callister cũng vừa chuyển đến.

Thiếu niên thờ ơ dời mắt đi, đôi mắt tròn màu xanh thẳm trong veo xinh đẹp, dưới ánh sáng trở nên nhạt nhòa.

Callister lại phản ứng rất lớn, dừng bước, nhất thời có chút sững sờ.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy Ansel, lần đầu tiên trực diện vẻ đẹp ấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play