Phản ứng của Nam Khanh khiến Cố Tử Phòng thấy thú vị.
Chẳng phải luôn thanh lãnh, nhạt nhẽo sao? Sao giờ lại để ý mấy chuyện này đến vậy?
Cố Tử Phòng chậm rãi lùi lại một bước, nâng chén rượu trong tay. Trước khi mọi người kịp phản ứng, chất lỏng màu đỏ ửng đã đổ lên bộ y phục trắng như tuyết của Nam Khanh. Rượu thấm ướt lớp vải mỏng manh, loang lổ lan rộng xuống dưới, tựa như vết bẩn trên tờ giấy trắng, khiến Cố Tử Phòng cảm thấy vui sướng lạ thường.
Mọi người đều sững sờ, kinh ngạc nhìn hành động táo bạo của Cố Tử Phòng. Gã xuất thân từ hoa lâu, thân phận thấp kém, nhưng lại được Lạc Thất coi trọng. Nhờ có Lạc Thất che chở, gã sống còn sung sướng hơn cả đám công tử thế gia này, có thể tự do ra vào mọi nơi.
Cố Tử Phòng nghiêng chén, chỉ còn lại chút rượu, gã nheo mắt, định đổ nốt chỗ còn lại lên người thiếu niên. Nhưng gã chưa kịp hành động, cổ tay đã truyền đến một cơn đau nhói. Các ngón tay buông lỏng, chén rượu rơi xuống đất, phần rượu còn lại bắn cả vào người gã.
Cố Tử Phòng kinh hãi nhìn mũi kiếm đang kề sát cổ tay mình, nhìn Nguyễn Tê đột ngột xuất hiện, không thể tin vào mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT