Cố Tử Phòng quả là thức thời, hắn nhanh tay lấy chiếc chén rượu khỏi tay Lạc Thất, nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy eo nàng. So với vẻ thanh lãnh của Nam Khanh, hắn có sự nhu nhược và săn sóc mà phụ nữ yêu thích, bởi vậy càng dễ lấy lòng hơn.
Lạc Thất nhìn gương mặt có ba phần tương tự Nam Khanh kia, lạnh lùng cười một tiếng. Bắt chước dù có giống, thì cũng không phải là hắn.
Nguyễn Tê sau khi ra khỏi tửu lâu không vội rời đi, nàng đứng đợi trước xe ngựa của mình một lát thì thấy Nam Khanh bước ra. Thiếu niên thấy nàng, khẽ mím môi dưới rồi dời mắt đi chỗ khác.
Nguyễn Tê bước tới, cong mắt cười: "Nam Khanh công tử định về rồi sao?" Nàng đi theo bên cạnh Nam Khanh, hơi lùi lại phía sau một chút. "Xe ngựa của ta hỏng mất rồi, công tử có thể cho ta đi nhờ một đoạn đường được không?"
Liễu Tường đứng sau lưng Nguyễn Tê, có chút kinh ngạc nhìn điện hạ nhà mình nói dối. Nàng không khỏi liếc nhìn chiếc xe ngựa vẫn còn nguyên vẹn của điện hạ, có chút bất đắc dĩ. Xe ngựa vẫn tốt mà!
Nam Khanh khựng bước chân, hờ hững cụp mắt xuống: "Xe ngựa đơn sơ, không tiện đi cùng điện hạ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT