Có phải vì ngại ngùng không?
Ngẫm kỹ lại thì đúng là như vậy thật, mỗi lần Lục Trản ngượng ngùng là y như rằng lại rớt trân châu.
Thảo nào mình cứ nhặt được trân châu hoài.
Nguyễn Tê vừa mở miệng, vành tai Lục Trản càng đỏ hơn, đến cái đuôi cá vốn dĩ linh hoạt cũng bất động luôn.
Nguyễn Tê thấy buồn cười, cảm thấy Lục Trản đáng yêu hết chỗ nói.
"Em định cứ ngâm mình ở đó mãi à?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play