Không lâu sau cuộc gặp gỡ với Hoài Kỳ, Nguyễn Tê đã được Tiêu Đế triệu kiến. Bấy lâu nay, nàng, vị công chúa ngoại quốc, sống lặng lẽ trong cung Đại Tiêu, đây là lần đầu tiên được diện kiến Tiêu Đế.
Vị nam nhân tuổi xế chiều ấy có ánh mắt đục ngầu nhưng sắc bén, trên người toát ra khí thế uy nghiêm của bậc đế vương tích tụ lâu năm, khiến người đối diện cảm thấy áp lực vô cùng. Nguyễn Tê cúi đầu, cung kính hành lễ. Dù sống ở Tiêu Quốc đã nhiều năm, nàng vẫn luôn là Tam công chúa của Đại Ngụy.
Tiêu Đế đánh giá cô gái trẻ tuổi trước mặt, mân mê chuỗi Phật châu trên cổ tay, giọng nói trầm ổn: “Tam công chúa chịu khổ nhiều năm rồi.”
Năm xưa khi đến đây, vị Ngụy Ương công chúa này chỉ là một đứa trẻ, vậy mà có thể an phận sống im lìm trong cung suốt bao năm, cũng coi là có bản lĩnh. Nếu không phải Đại Ngụy ngày càng cường thịnh, Ngụy Thần từng gửi thư hỏi thăm tình hình của tỷ tỷ, có lẽ Tiêu Đế đã quên mất trong hậu cung của mình còn có một vị công chúa ngoại quốc.
Mấy năm gần đây, Đại Ngụy ngày càng lớn mạnh, còn Tiêu Quốc lại suy yếu, thế lực hai nước dần ngang bằng. Tiêu Đế xoa trán, giọng nói có chút mệt mỏi: “Ngụy Đế đã phái người đến đón Tam công chúa, công chúa hãy chuẩn bị hành lý, ngày mai có thể lên đường hồi quốc.”
Sức khỏe của ông ngày càng sa sút, chỉ nói vài câu thôi cũng thấy mệt mỏi. Tiêu Đế xua tay: “Đến lúc đó, sứ thần Tiêu Quốc ta sẽ đích thân đưa công chúa về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play