Tiêu Phi cũng chẳng giận, dù sao hoa này đâu phải Hoài Kỳ tặng cho Cố Uyển Thanh.
Lúc Cố Uyển Thanh thấy Hoài Kỳ đưa hoa cho Nguyễn Tê ở điện Hoài Kỳ, nàng đã nhíu mày, nhìn Nguyễn Tê dò xét. Nàng mím môi, giọng có chút trầm xuống: "Ngươi là ai?" Nàng vào cung bao lâu rồi, chưa từng thấy mặt cô nương này.
Ánh mắt Cố Uyển Thanh dừng trên gương mặt Nguyễn Tê, lòng trĩu nặng. Cô gái này thật xinh đẹp, khác hẳn các tiểu thư khuê các được nuông chiều, vừa minh diễm lại cứng cỏi, toát lên vẻ linh khí.
Tiêu Phi vội nói đỡ cho Nguyễn Tê, giọng điệu nhàn nhạt: "Đây là Ngụy Ương công chúa của Ngụy Quốc, chắc hẳn ngươi từng nghe qua rồi."
Ngụy Quốc? Cố Uyển Thanh khẽ nhíu mày, hình như nàng có chút ấn tượng. Đây chẳng phải vị công chúa được Ngụy Quốc đưa đến mấy năm trước sao? Không ngờ nàng ta có thể sống yên ổn trong cung đến tận bây giờ.
Cố Uyển Thanh không quan tâm đến chuyện quốc sự, chỉ nghe phụ thân nhắc đến đôi lần, nàng để ý hơn cả là chuyện Hoài Kỳ vừa tặng hoa cho Nguyễn Tê.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play