Lâm Lâm thực sự không thể ngờ được lại có người chỉ nhấp hai ngụm rượu đã say khướt.
Thẩm Tuyển mím môi, cụp mắt xuống, khuôn mặt thiếu niên an tĩnh lạ thường, giọng nói khẽ khàng: "Tôi không về."
"Không về cũng không thể ngủ ở đây chứ!" Lâm Lâm cảm thấy đầu mình càng lúc càng đau. Cậu thật không ngờ Thẩm Tuyển sau khi uống hai ngụm rượu lại trở nên khó bảo đến vậy.
Ngoài cái việc không nghe lời và bướng bỉnh hơn bình thường, Thẩm Tuyển chẳng có vẻ gì là say xỉn cả.
Lâm Lâm nghĩ ngợi một lát, thấy hết cách, đành gọi cho Nguyễn Tê. Câu đầu tiên cậu nói là: "Thẩm Tuyển say rồi."
Nguyễn Tê vẫn đang ở căn hộ nhỏ, chờ Thẩm Tuyển về, vì giờ đã muộn nên cô có chút lo lắng. Nghe Lâm Lâm nói vậy, cô ngẩn người: "Cậu cho em ấy uống rượu?" Tiểu đồ đệ của cô đâu có biết uống rượu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT