Tiệc rượu mở màn, bởi mỗi người khẩu vị khác nhau nên trên bàn rượu trắng, rượu đỏ, rượu ngoại đều có đủ cả.
Rượu càng uống càng hâm nóng không khí. Mấy câu chuyện tiếu lâm pha trò, thô tục cũng có, trở thành mồi nhắm cho rượu, càng uống càng dễ cười.
Các ông nói năng to tiếng, càng khoác lác càng thêm hứng. Có kẻ uống đến hứng chí, nâng chén đứng lên, một chân đạp ghế, đưa mắt nhìn quanh, còn tiện tay chỉ ai đó: "Lý Tam, nói xem sau đó thế nào?"
Kẻ bị điểm tên hoặc khinh thường đáp: "Lão tử hơn mười tuổi đã biết ăn thịt, cái miếng thịt ấy ta ăn khi ngươi còn chưa kịp húp một ngụm canh!" Hoặc cũng có kẻ vui vẻ hùa theo: "Sau đó thế nào?"
Đợi mọi người đoán chán chê, hắn mới kể nốt, khiến cả bàn đàn ông cười ồ hiểu ngầm, còn mấy người đàn bà quay đi, đỏ mặt.
Thanh Nhược nghe không phải tất cả đều hiểu, vốn mấy chuyện ấy có phần tục tĩu, lại lắm ngụ ý, người chưa trải sự đời khó mà hiểu hết. Nhưng thỉnh thoảng nghe ra được một hai câu cũng đủ làm cô đỏ mặt, cúi gằm, chỉ biết vùi đầu ăn cơm. Trịnh Uyên thấy thế, gắp cho cô không ít thức ăn. Cô cũng chẳng buồn nhìn, cứ thế cắm cúi ăn.
Tiếng cười đùa thô lỗ càng lúc càng lớn, người trên bàn rượu bắt đầu nổi hứng, làm trò càng quá trớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT