Trịnh Uyên vốn quen dậy sớm theo khung giờ cố định. Thanh Lung Loan là khu nhà riêng của Thanh bang, từng phòng ốc đều là tự xây, mà trung tâm chính là hội quán Trịnh gia. Từ đó đi sâu vào trong, sát dãy Ngọc Sơn, toàn bộ khu vực ấy đều thuộc phạm vi sinh hoạt của Trịnh Uyên.
Bởi vậy, hậu viện liền kề một hồ cảnh quan, chỉ riêng hắn mới được sử dụng.
Tối qua, khi Trịnh Uyên lên lầu, dì Chu đã sắp xếp cho Thanh Nhược nghỉ tạm ở tầng một. Hứa Thừa Cẩn sớm có toan tính, trước khi đưa cô đến còn bảo cô thu dọn đồ dùng mang theo: hai chiếc rương, trong đó nhiều nhất là thư từ, còn lại phần lớn là quần áo mùa đông. Thực ra chẳng có bao nhiêu đồ đạc.
Cô có hỏi dì Chu về giờ giấc Cửu gia thường thức dậy, dì cũng không giấu giếm.
So với Trịnh gia hội quán hay chỗ ở của người khác trong bang, Thanh Lung Loan chiếm diện tích lớn nhất, nhưng chỉ xây một cụm phòng ở. Không hề có dãy riêng cho nha hoàn hay nhà phụ như thường lệ. Người của bang, kể cả gia nhân phục vụ, đều được an trí tạm tại chỗ ở trước kia của Trịnh Tùng – nay đã bỏ trống.
Phòng tầng một mà cô được ở rộng rãi, ngoài giường và bàn trang điểm còn có một bộ sô-pha đặt cạnh cửa sổ. Chăn nệm, khăn lông, cốc chén đều mới tinh, quét dọn sạch sẽ, phảng phất hương cỏ cây. Trong phòng còn có riêng tủ quần áo và phòng tắm. Cả ngôi nhà đều có hệ thống sưởi, nước ấm cung cấp đủ hai mươi bốn giờ.
Lúc đưa cô vào phòng, dì Chu dịu giọng nhắc: "Có việc gì cần, ngày mai cứ nói với ta, từ quần áo cho đến trang sức đều không thiếu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play