Cố Hoài Chất hạ cờ mạnh mẽ, khí thế sắc bén, ngay từ khi khai cục đã tràn đầy uy thế. Thanh Nhược thì ngược lại, đi cờ vòng vo, nhìn như mềm mại nhưng từng bước dẫn người vào vòng vây, đến khi nhận ra thì đã khó thoát thân.
Hai người chăm chú đặt từng quân cờ, Tịch Dao bày trái cây cùng điểm tâm ở bên. Mỗi người một lối đi, hạ cờ cũng không chậm. Cố Hoài Chất khởi đầu tấn công dồn dập, Thanh Nhược cẩn trọng ứng phó. Đến hậu cuộc, ngược lại hắn phải phí tâm trí né tránh những cái bẫy tinh tế mà nàng đã giăng. Hai bên qua lại, thế trận ngang nhau.
Một canh giờ rưỡi trôi qua, Thanh Nhược giành phần thắng.
Cố Hoài Chất buông quân cờ cuối cùng, ánh mắt dừng lại nơi mình rơi vào bẫy, khẽ cười: “Cũng may vừa rồi ta chưa khoác lác nói chắc thắng.”
Thanh Nhược đưa ngón tay điểm bàn cờ, khóe môi khẽ cong, chân thành nói: “Ngày sau nhàn rỗi, có thể thường xuyên đánh vài ván.”
Đã lâu lắm rồi nàng chưa gặp đối thủ xứng tầm. Ván cờ này được bày trên chiếc bàn trong thư phòng, vốn là món quà cữu cữu tặng Phượng Hề nhân dịp mười lăm tuổi. Nàng giữ lại cũng chỉ vì biết Hứa Thực Duẫn ưa luận cờ, thường ngày lấy sách cờ trong thư phòng ra đối chiếu. Không ngờ hôm nay lại gặp người xứng đáng.
Trong lúc nói chuyện, Cố Hoài Chất đã thu cờ vào hộp, lần này thua nên dĩ nhiên hắn nhận cờ đen trước ván mới. “Phượng Hề muốn đặt cược thắng thua là gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT