Khuôn mặt trắng nõn của Lữ Xuân đỏ bừng lên, lộ rõ vẻ lúng túng và khó xử.
Mọi người đều cho rằng hắn sẽ tức giận vì xấu hổ, nhưng ngoài dự liệu, Lữ Xuân lại rơi nước mắt:
“Ta biết thân phận của ta chẳng mấy ai ưa thích.
Trần Trường Sử và Phùng Trường Sử đều coi thường ta, ngay cả con cũng chán ghét người cha ruột này.”
“Ta khuyên con đến kinh thành, chính là sợ con đi vào vết xe đổ của mẫu thân con.
Quận Nam Dương chỉ lớn chừng này, con là Nam Dương Quận chúa, nơi đây làm gì có người nào xứng đôi với con?
Đến tuổi cập kê bàn chuyện hôn nhân, chẳng lẽ lại phải chiêu tế hay sao?
Nói một câu khó nghe, có thiếu niên anh tài nhà nào chịu làm phò mã chứ?”
“Đến kinh thành thì khác.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play