Lữ Xuân không cười nổi nữa.
Ông ta chăm chú quan sát khuôn mặt Lữ Công, như muốn xuyên qua lớp da thịt mà nhìn thấu hết thảy tâm tư của đối phương.
Nhưng tiếc thay, sau bao năm sống an nhàn sung sướng, ông ta đã đánh mất đi cái khí thế có thể trấn áp lòng người.
Còn Lữ Công lăn lộn chốn quan trường nhiều năm, dày dặn tâm cơ, lòng dạ sâu xa, không dễ bị nhìn thấu.
Lữ Công thành khẩn nhìn lại y: “Ta biết nói những lời này, chắc hẳn quận mã sẽ không vui.
Nhưng sự thật chính là vậy.
Xin quận mã hãy kiên nhẫn đợi thêm một thời gian.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT