Câu hỏi này quá trực diện, thậm chí có phần sắc bén.
Nụ cười trên môi Thôi Độ thoáng khựng lại, hắn dừng bước, ngẩng lên đối diện với ánh mắt Giang Thiệu Hoa.
Đôi mắt ấy trong veo như gương, dường như có thể nhìn thấu hết thảy những suy nghĩ rối ren ẩn giấu trong lòng hắn.
Hồi lâu sau, Thôi Độ mới khẽ cất giọng:
“Ta đã ở đây hơn nửa năm, ăn ngon, ngủ ngon, có nơi ở tốt, lại có cả một mảnh điền trang rộng lớn, được Quận chúa dốc lòng ủng hộ, có thể thoải mái làm những gì mình muốn.
Giờ mà còn nói không quen, thì đúng là quá khách sáo rồi.”
“Ta cũng không biết vì sao ông trời đưa ta đến đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play