Trần Cẩm Ngọc vốn thông minh lanh lợi từ nhỏ, tất nhiên không hề ngu ngốc.
Lời của Trần Trác đã nói đến mức này, làm sao nàng còn không hiểu?
Chỉ là… nàng quá đỗi kinh ngạc, không dám nghĩ sâu, cũng không muốn nghĩ sâu mà thôi.
Trần Trác nhìn cháu gái chăm chú, rồi nói thẳng hơn:
“Ta là Trường sử của vương phủ, mọi chuyện nhân sự trong phủ đều do ta quản lý.
Cha con làm huyện lệnh huyện Bác Vọng, nắm giữ mỏ sắt và mỏ bạc.
Có thể nói, cha con và ta đều là trọng thần của Nam Dương.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play