Một nén hương sau.
Phu thê Trần huyện lệnh, Diêu thị, cáo từ trở về viện.
Diêu thị, vốn gượng cười suốt từ nãy, vừa bước vào phòng liền rút khăn tay lau nước mắt, nức nở oán trách:
“Chuyện thế này, lão gia sao chẳng suy nghĩ gì đã đồng ý ngay lập tức.”
“Nha đầu Cẩm Ngọc kia, tính tình cứng đầu bướng bỉnh, thiếp phải tốn bao nhiêu công sức mới tạm mài bớt được chút khí chất hoang dại ấy.”
“Giờ để con bé theo quận chúa đi tuần, chẳng khác nào thả khỉ hoang về rừng.
Về sau thiếp còn biết quản giáo thế nào đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play