Hứa Văn Đông cắt lời Thẩm Ngộ, tiếp tục nói: “Ngay cả người của chúng ta còn có cảm giác như vậy, huống chi là người ngoài.”
“Lão bản, tôi không hiểu lắm, anh muốn lôi kéo đầu tư sao?” Thẩm Ngộ tò mò hỏi.
“Coi như là, cũng không hoàn toàn là. Nói chính xác, ta muốn kiếm một ít tiền ở đây rồi về Hoa Hạ, cũng khiến cái gọi là quốc gia phát triển này cho những người thông minh ăn chút đau khổ.”
Hứa Văn Đông mỉm cười.
Thẩm Ngộ ngẩn người vài giây: “Tôi nghe rõ rồi, anh muốn lừa tiền.”
“Đúng vậy, cho nên ta mới cần những tinh anh đó tin tưởng thực lực của ta.” Hứa Văn Đông đè thấp giọng nói: “Chúng ta lần này giành giải vàng hết thảy là ba triệu rưỡi đô la Mỹ, số tiền đó tuyệt đối không thể tiêu phí vô ích, càng không thể để rơi vào túi bọn heo này.”
“Đông ca, anh nói đúng, tôi đã sớm không quen nhìn mấy gã da trắng này rồi. Anh không biết bọn họ nhìn tôi với ánh mắt ghét bỏ và khinh bỉ đến mức nào đâu, nhất là mấy tên bóng bẩy đó, lông mày của tên nào cũng vênh váo như muốn bay lên trời.” Ngưu Bưu hùng hổ nói: “Hôm qua tại buổi tiệc sau cuộc thi bia kết thúc, tôi chỉ là vô tình đụng phải cánh tay một vị nữ quý tộc, cô ta không chỉ tát tôi một cái, còn dùng khăn tay lau chỗ va chạm nhiều lần. Đáng giận nhất là, cuối cùng cô ta còn ném chiếc khăn tay vào mặt tôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play