Nhắc đến quản lý, Lý Miểu ánh mắt phức tạp lại sợ hãi, thậm chí có chút nài nỉ nhìn Hứa Văn Đông, ý đồ khuyên nhủ đối phương mau rời khỏi nơi thị phi này.
Thế nhưng Hứa Văn Đông chỉ nhàn nhạt cười, mở miệng nói: “Ngươi đừng lo lắng, bằng hữu của ta sẽ đưa ngươi đến nơi an toàn, chờ ta xử lý xong chuyện này, sẽ đưa ngươi rời khỏi nơi này.”
Hứa Văn Đông nói xong, hướng Thẩm Ngộ nói: “Mau đưa nàng đi đi, trên đường chú ý an toàn, sắp xếp cẩn thận rồi gọi điện thoại cho ta.”
“Tốt.” Thẩm Ngộ ừ một tiếng, còn Khương Nhiên lại có chút bận tâm: “Văn Đông, ngươi ở lại đây không sao chứ?”
“Yên tâm, có hổ vằn bảo vệ ta đây, đừng lo lắng.” Hứa Văn Đông thúc giục hai người đi mau, còn khi hai người lái xe rời đi, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.
Sở dĩ lựa chọn để Khương Nhiên và Thẩm Ngộ rời đi, cũng là bởi vì hắn biết sau đó xử lý vấn đề này khẳng định sẽ có chút khó giải quyết.
“Đông ca, chúng ta đi đâu?” Ngưu Bưu hiếu kỳ hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT