Chương 917
Nhưng khi soi gương thấy cái môi sưng phồng của mình, Tiểu Nhu Bảo thấy xấu hổ quá, chẳng dám ló mặt ra ngoài. Thế là cả đêm, nàng cứ bám lấy cổ Mục Diệc Hàn, nép trên người cha như một chú chim non lười biếng.
Để ăn mừng chiến thắng, bữa cơm chiều ở doanh trại cũng phải dời đến tận khuya.
Khi mặt trời đã khuất hẳn, Lý Thất Xảo mới dẫn theo mấy phụ nhân, thắp đèn dầu, quây quần quanh bếp nấu nướng, rửa nồi và chuẩn bị thức ăn.
Đám hắc giáp quân và binh lính tụ tập quanh lửa trại, uống rượu và cười nói vui vẻ.
Đến lúc này, mọi người cũng chẳng còn phân biệt gì là binh lính hay quan chức, ai nấy đều ngồi cùng nhau kể chuyện, khoác lác như anh em một nhà.
Phong Cảnh và Phong Miêu vốn định chạy lại tìm muội muội để chơi, nhưng thấy Tiểu Nhu Bảo đang được quốc sư bế trên tay, cha con tình cảm ấm áp, chẳng chừa chút chỗ nào để hai đứa chen vào. Cả hai bị cha đá nhẹ sang một bên, đành phải chạy qua phía binh sĩ, gia nhập vào đoàn người nhảy múa quanh lửa trại, thỉnh thoảng làm mặt quỷ, cười đùa vui vẻ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT