Chương 74
Bạch thị nghe thế liền trừng mắt, tức tối hỏi: "Nhóc con này nói năng kiểu gì vậy? Ngươi đang mắng ai là chó đó?"
Phong Miêu làm vẻ mặt ngây thơ, gãi đầu nói: "Bạch đại nương, con đâu có nói nương là chó, nương làm gì mà nóng ruột thế. Mà người ta có câu 'chó chê mèo lắm lông' nữa đấy."
Lời vừa dứt, Khương Phong Niên và mọi người không nhịn được, bật cười lớn. Tiểu Nhu Bảo cũng phì cười, phun hết cả mẩu bánh trong miệng ra.
Ngũ ca quả là có cái miệng sắc như dao, nghe mà lòng ai cũng thấy sảng khoái.
Bạch thị giận đến nỗi môi giật giật liên hồi, lúc này chẳng còn tâm trí nào đôi co nữa, bèn nhanh chóng vào thẳng vấn đề: "Năm được mùa, ta nói đứng đắn đây, ta đến lần này là muốn hỏi tiền thuốc nhà ngươi còn thiếu ta, sao chưa thấy gửi trả?"
Tiền thuốc? Nhớ tới hũ thuốc cuối đáy nồi kia, Phùng thị lườm Tôn Xuân Tuyết một cái, trong lòng cũng đoán ra chắc là trò của nàng ta đây.
"Tiền thuốc gì chứ? Từ ngày không gặp, Bạch gia các ngươi mở hiệu thuốc từ khi nào vậy? Nhà ta chưa từng đến nhà ngươi bốc thuốc bao giờ, ta không biết gì cả." Phùng thị giả ngơ, lắc đầu.
"Không phải, là khuê nữ nhà ta lấy thuốc đó!"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play