Chương 339
Phùng thị hiểu rằng số bạc này không phải dễ kiếm, bèn định bụng giữ lại: "Nhà mình không thiếu tiền, nương cứ để dành cho con, sau này con thành thân còn có cái mà dùng."
Khương Phong Trạch kiên quyết lắc đầu: "Nương, con về nhà khó khăn lắm, chỉ muốn ở bên cạnh nương và muội muội nhiều một chút, bù đắp những năm qua. Cưới vợ con chưa nghĩ tới, muội muội là con gái, nên được nuông chiều một chút, ăn mặc phải chu đáo, con chịu khổ mấy năm trong quân cũng chỉ mong vậy thôi."
Nhìn Phong Trạch nghiêm túc như vậy, Phùng thị vừa buồn cười vừa cảm động. Thực ra, bà rất muốn nói với con rằng nhà giờ đã tích góp hơn ngàn lượng rồi, lại còn có Tống lão và Tiêu công tử tặng thêm mấy khối vàng ròng. Nhưng những việc này kể ra thì dài, bà đành cười đồng ý, đợi dịp khác sẽ từ từ giải thích.
Tiểu Nhu Bảo thấy túi bạc nặng trĩu, cười khoe hàm răng trắng nhỏ xinh, ôm cổ Phong Trạch, dụi dụi vào vai hắn, cả hai anh em cười vui vẻ.
Tam ca cưng chiều mình như thế, Tiểu Nhu Bảo phấn khởi, muốn khoe tài với Khương Phong Trạch một chút.
"Tam ca nuôi Nhu Bảo, thì Nhu Bảo cũng có thể nuôi tam ca!" Tiểu Nhu Bảo vỗ ngực, cười hì hì nói: "Tam ca muốn ăn gì? Gà rừng, vịt trời, ngỗng trắng, trên núi có, dưới nước cũng có, trên mặt đất cũng có, muội đều có thể kiếm cho huynh!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT