Chương 257
Tống lão lắc đầu thở dài: "Còn náo nhiệt gì nữa, nửa năm trước đã đóng cửa rồi. Dân chúng chúng ta cũng đã không còn giao thương với thương nhân Bắc quốc nữa."
Ngô đại phu ngạc nhiên: "Sao lại như thế?"
Trường Bạch thành là nơi biên cương, nằm rất gần nước phụ thuộc Nam Kỷ quốc. Nam Kỷ quốc vốn coi trọng thương nghiệp, mấy chục năm trước đã cho lập nhiều chợ biên giới ở các vùng biên, nhằm tạo điều kiện cho dân chúng giao thương với các thương nhân nước ngoài, thậm chí còn miễn giảm thuế cho các chợ biên giới này.
Tống lão bất đắc dĩ giải thích: "Cũng chỉ vì một câu của Hoàng Thượng mà thôi. Trước đây có vài đại thần dâng sớ tấu, nói rằng chợ biên giới tuy buôn bán tấp nập nhưng thu vào quốc khố chẳng đáng là bao, ngược lại còn tốn thêm nhân lực để quản lý. Thế là chỉ một lời của Hoàng Thượng, chợ biên giới liền bị đóng cửa."
Ngô đại phu tiếc nuối siết chặt đôi đũa: "Sao lại làm như vậy được chứ? Trường Bạch thành ít dân, dù là trồng trọt hay mở quán xá, cuộc sống của họ đều phụ thuộc vào thương đội phương xa. Nhờ các thương đội mà dân chúng mới có thêm thu nhập để cải thiện đời sống."
Khương Phong Niên nghe cũng nhíu mày trầm tư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT