Chương 1100
Khương Phong Hổ nhìn cảnh đó mà cười lớn: "Nhìn tiểu tử ngốc này mà xem, cứ như sợ cô cô lại trốn đi mất. Hắn hễ lơ đãng một chút là cô cô hắn lại chẳng biết chạy đi đâu."
Phùng thị mỉm cười, xoa xoa tay nói: "Chờ Đông Ca Nhi lớn thêm chút nữa, chắc hẳn cũng sẽ bám đuôi y như thế. Đến lúc đó, Nhu Bảo nhà ta chắc hẳn sẽ bận rộn với hai cái đuôi nhỏ cho mà xem."
Tiểu Nhu Bảo đang hắc hắc cười, trong đầu đã tưởng tượng ra cảnh mình dẫn theo hai cái đuôi nhỏ đi khắp kinh thành, phong thái không ai bì kịp. Thế nhưng, bất chợt trong đầu nàng lóe lên một hình ảnh khác – nàng thấy mình không chỉ có hai mà là ba đứa trẻ bám đuôi phía sau!
Đứa nhỏ nhất trong ba đứa ấy có vẻ giống hệt Đông Ca Nhi, cũng là một "khoai tây đen" nhỏ, chỉ lớn hơn hắn chừng một tuổi. Hai "khoai tây đen" đứng hai bên, ở giữa là Xuân Ca Nhi trắng trẻo, tạo thành một bộ ba trắng đen đối lập, nhìn như một tiểu đội hộ vệ nhí của Nhu Bảo!
Tiểu Nhu Bảo mừng rỡ chạy đi báo tin, vừa chạy vừa reo lên: "Nương! Đại tẩu đâu rồi, gọi nàng đến đây mau, ta có tin vui muốn báo cho cả nhà!"
Phùng thị hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn đi về phía phòng của con trai cả. Nào ngờ, vừa đẩy cửa bước vào, bà đã thấy Tôn Xuân Tuyết đang ôm chậu nhổ, nôn khan mấy lần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play