Chương 1003
"Nương, con có một ý này, không biết có nên làm hay không." Khương Phong Niên mở lời.
"Đám trẻ mồ côi không thể cứ ăn không ngồi rồi mãi được, cứ thế mãi cũng sẽ hóa ngốc mất." Hắn chần chừ nói tiếp,"Hay là mình thuê một thầy dạy, cho bọn trẻ học vài điều cơ bản?"
Bọn trẻ ở đó phần lớn đã mười hai, mười ba tuổi, chẳng mấy mà sẽ đến tuổi phải rời dưỡng tế viện để tự lập. Nhưng chúng chẳng có thân nhân, lại không có nghề gì trong tay, biết lấy gì mà kiếm sống. Nếu có chút chữ nghĩa, ít ra cũng coi như có nghề để mưu sinh.
Phùng thị đang phơi đệm chăn, nghe thế thì gật đầu lia lịa.
"Được, bọn nhỏ quả thực cần phải học lấy ít điều." Bà nói."Bên ấy đã giao cho ngươi phụ trách, thì cứ mạnh dạn mà làm. Cần bao nhiêu bạc, nhà mình sẽ tạm ứng."
Khương Phong Niên thở phào nhẹ nhõm, nói tiếp,"Con nghĩ bọn nhỏ căn bản chưa biết gì, nên không cần vội vàng. Mỗi tuần chỉ học hai buổi là đủ, thời gian còn lại để tự ôn luyện."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play