Tô Đường nhớ tới Vương gia hào hoa mà buổi chiều gặp phải.
Phụ vương của cô nương bên cạnh, không phải là Vương gia kia chứ?
Vương gia kia hình như là cầu Phật tổ phù hộ, nhất cử đoạt nam gì đó...
Lúc này, cách vách có người cẩn thận từng li từng tí an ủi cô gái đang khóc.
"Quận chúa bớt giận, trắc phi nương nương cũng là một mảnh hảo ý, sợ ngài ở chỗ này chịu khổ, cho nên mới đưa mấy thứ này đến."
"Đúng vậy, quận chúa, ngài là hài tử duy nhất của Vương gia, trắc phi nương nương tự nhiên không dám chậm trễ ngài. . ."
"Quận chúa có điều không biết, ngài ở chỗ này không trở về, Vương gia cùng trắc phi nương nương mỗi ngày đều lo lắng vô cùng. . ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play