Hòa Quang nuốt nước miếng, cảm thấy miếng bánh hoa quế này trông có vẻ không tệ.
Đỗ Dương ăn hết miếng này đến miếng khác, sớm đã quên lời dặn buổi tối ăn ít của Y Phàm, anh nghĩ, thanh niên mà, bia với tôm hùm còn không ngán, hai ba miếng bánh hoa quế thì sợ gì?
Hòa Quang đã thèm từ lâu, khi trong hộp chỉ còn lại miếng bánh hoa quế cuối cùng, cô đưa tay giữ tay Đỗ Dương lại, “Cái này... bánh hoa quế... ăn nhiều khó tiêu. Để em ăn!”
Tối nay cô ăn lẩu cay với bạn thân, vị cay nồng khiến dạ dày hơi khó chịu, nhưng một miếng bánh hoa quế mềm mại trôi xuống, lại cảm thấy dạ dày lập tức được xoa dịu bởi miếng bánh thơm mềm này.
Đường hoa quế mang theo chút hương lạnh, vị ngọt thanh thoảng mùi thơm nồng của hoa quế, còn bánh gạo thì mềm mại, ăn vào miệng như có cảm giác chạm vào mây.
Hòa Quang kinh ngạc, “Sao lại có bánh hoa quế ngon thế này? Thật sự làm thay đổi ấn tượng của em về bánh ngọt truyền thống, đây thật sự là Y Phàm làm sao? Cô ấy không phải bán đồ ăn vặt à, sao còn biết làm bánh ngọt?”
Không hiểu sao, nhìn vẻ mặt ngây thơ của Hòa Quang, Đỗ Dương bỗng thấy hơi bực, anh thẳng thắn nói một câu, “Em nghĩ ai cũng giống em à? Ngay cả công việc chính cũng làm không xong?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT