Quan Chí Vũ cảm thấy, Đoạn Trạch Diên và Tinh Dã đều là những dị năng giả hàng đầu, nếu không có ba người “vướng víu” kia, có lẽ họ đã sớm đến căn cứ phía Nam rồi. Dù sao Quan Chí Vũ đã ở bên Hoài Trình một thời gian dài, vẫn có tình cảm với cậu. Anh vừa tức giận vì Hoài Trình phản bội, lại vừa cảm thấy bất lực.
“Anh Đoạn.” Chu Cường lấy từ trong túi ra một gói đồ đưa cho Đoạn Trạch Diên. Đoạn Trạch Diên nhận lấy, nhìn qua, hóa ra là hạt giống cà chua, mắt anh sáng lên rồi nói: “Được đấy.”
Tinh Dã thích ăn rau, chắc chắn cậu ấy cũng sẽ thích món này.
“Còn một gói hạt giống cà tím nữa.” Chu Cường lại đưa thêm một gói hạt giống khác cho Đoạn Trạch Diên. Đoạn Trạch Diên nhận lấy, sau đó ném cho Chu Cường một viên tinh hạch cấp thấp. Chu Cường vui vẻ trở về ngồi cạnh Chu Vũ.
Bạch Tầm và Túc Thành Dữ ngồi trên sofa cách Đoạn Trạch Diên khoảng năm sáu mét. Túc Thành Dữ trông không vui, mặt đanh lại không nói gì, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Bạch Tầm cũng biết nỗi lo của Túc Thành Dữ, quay đầu nhìn thấy Đoạn Trạch Diên đang mở túi hạt giống.
Bạch Tầm cảm thấy kỳ lạ, những người của Túc Thành Dữ cũng thấy lạ. Bây giờ đất đai đã bị ô nhiễm, hạt giống chẳng có tác dụng gì, trừ phi là canh tác thủy canh. Thực phẩm rau củ hiện nay, ngoài việc phụ thuộc vào một số ít dị năng giả hệ mộc, thì chỉ có thể dùng phương pháp thủy canh. Vì số lượng ít và chi phí cao, chỉ những người ở tầng lớp đặc biệt cao mới có thể ăn được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT